我本善良 發表於 2012-8-31 21:10:11

【類經 卷十四 疾病類 虛實之反者病169】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>類經 卷十四 疾病類 虛實之反者病169</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>(《素問‧刺志論》全) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>黃帝問曰︰願聞虛實之要。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯對曰︰氣實形實,氣虛形虛,此其常也,反此者病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(形立於外,氣充於內,形氣相合,是謂和平。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故氣實者形實,氣虛者形虛,此稟賦之常也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若形氣相反,則偏虛偏實之病生矣。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>穀盛氣盛,穀虛氣虛,此其常也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>反此者病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(人受氣於穀,穀入於胃以傳於肺,五臟六腑皆以受氣,此氣生於穀也,是謂穀氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故穀氣盛衰,候當相應,不應則為病矣。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈實血實,脈虛血虛,此其常也,反此者病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈之盛衰者,所以候血氣之虛實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故脈之與血,相應者為常,不相應者反而病也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰如何而反?岐伯曰︰氣虛身熱,此謂反也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(此以下即所以釋上文也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣虛者陽虛也,當為身寒,而反病熱者,陰氣虛於內,陽邪盛於外也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形氣相逆,故謂之反。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按︰下文雲氣盛身寒,得之傷寒,則此節亦當有氣盛身寒四字,必脫簡也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>穀入多而氣少,此謂反也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(二陽有餘,三陰不足也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>穀不入而氣多,此謂反也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(胃腑受邪,及於肺也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈盛血少,此謂反也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈少血多,此謂反也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈盛血少者,陽實陰虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈少血多者,陽虛陰實也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣盛身寒,得之傷寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣虛身熱,得之傷暑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(氣盛身寒,得之傷寒者,寒傷形也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣虛身熱,得之傷暑者,暑傷氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>愚按︰《熱論篇》曰︰人之傷於寒也,則為病熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>本節復以身寒者為傷寒,身熱者為傷暑,其說若乎 相反。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不知四時皆有傷寒,而傷暑惟在夏月,病不同時者,自不必辨。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惟於夏至之後,有感寒暑而同時為病者,則不可不察其陰陽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蓋陰邪中人,則寒集於表,氣聚於裡,故邪氣盛實而身本因寒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>暑邪中人,則熱觸於外,氣傷於中,故正氣疲困而因熱無寒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此夏月寒暑之明辨,故以二者並言於此,非謂凡患傷寒者,皆身寒無熱也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>穀入多而氣少者,得之有所脫血,濕居下也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(穀入多者,胃熱善於消穀也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脫血者,亡其陰也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>濕居下者,脾腎之不足,亦陰虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰虛則無氣,故穀雖入多而氣則少也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>穀入少而氣多者,邪在胃及與肺也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(邪在胃則不能食,故穀入少。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>邪在肺則息喘滿,故氣多。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈小血多者,飲中熱也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈小者血應少,而反見其多,必或酒或飲,中於熱而動之也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈大血少者,脈有風氣,水漿不入,此之謂也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(風為陽邪,居於脈中,故脈大。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水漿不入,則中焦無以生化,故血少。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫實者氣入也,虛者氣出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(此下言虛實寒熱之因,用針補瀉之法也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣入者充滿於內,所以為實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣出者漏泄於中,所以為虛。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣實者熱也,氣虛者寒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(氣為陽,氣實則陽實,故熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣虛則陽虛,故寒。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>入實者右手開針空也,入虛者左手閉針空也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(入實者,刺實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以右手持針,搖大其道,是右手開針空也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>入虛者,刺虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>出針之後,以左手推闔其門,是左手閉針空也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>開則邪氣去,故實者可瀉;閉則神氣存,故虛者可補也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>空,孔同。)</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【類經 卷十四 疾病類 虛實之反者病169】