【諸病源候論 卷十七 痢病諸候 九、膿血痢候548】
<STRONG></STRONG><P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>諸病源候論 卷十七 痢病諸候 九、膿血痢候548</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG></STRONG> </P><STRONG>九、膿血痢候 </STRONG>
<P> </P><STRONG>夫春陽氣在表,人運動勞役,腠理則開。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>血氣虛者傷受於風,至夏又熱氣乘之,血性得熱則流散。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>其遇大腸虛,血滲入焉,與腸間津液相搏,積熱蘊結,血化為膿,腸虛則泄,故成膿血痢也。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>所以夏月多苦膿血痢,腸胃虛也。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>診其脾脈微澀者,為內潰,多下血膿。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>又脈懸絕則死,滑大則生。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>脈微小者生,實急者死。 </STRONG>
<P> </P><STRONG>脈沉細虛遲者生,數疾大而有熱者死。</STRONG>
頁:
[1]