tan2818 發表於 2012-8-22 15:22:15

【衛生寶鑒 卷十六 泄痢門 泄痢論591】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>衛生寶鑒 卷十六 泄痢門 泄痢論591</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>論曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臟腑泄痢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其證多種。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大抵從風濕熱論之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是知寒少熱多。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒則不能久也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰暴泄非陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久泄非陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>論云。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>春宜緩形。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形緩動則肝木乃榮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>反靜密則是行秋令。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>金能制木。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>風氣內藏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夏至則火盛而金去。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>獨火木旺而脾土損矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>輕則飧泄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身熱脈洪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>穀不能化。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>重則下痢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿血稠黏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>裡急後重。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰諸泄稠黏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>皆屬於火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>溲而便膿血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知氣行而血止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>也宜大黃湯下之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是為重劑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>黃芩芍藥湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是為輕劑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是實則泄其子。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>木能自虛而脾土實矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故經曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>春傷於風。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夏為飧泄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此逆四時之氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人所自為也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有自太陰脾經受濕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>而為水泄虛滑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身重微滿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不知穀味。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>假令春宜益黃散補之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夏宜泄之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>法云。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>宜補、宜泄、宜和、宜止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>和則芍藥湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>止則訶子湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久則防變而為膿血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是脾經傳受於腎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>謂之賊邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故難愈也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若先利而後滑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>謂之微邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故易痊也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此皆脾土受濕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天之所為也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖聖智不能逃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>口食味。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>鼻食氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>從鼻而入。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>留積於脾而為水泄也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有厥陰經動。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下痢不止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其脈沉而遲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿血稠黏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此為難治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>宜麻黃湯、小續命湯汗之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>法云。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>謂有表邪縮於內。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>當散表邪而自愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有暴下無聲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身冷自汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便清利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便不禁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣難布息。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈微。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘔吐。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>急以重藥溫之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>漿水散是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故法云。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>後重者宜下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腹痛者當和。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身重者除濕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈弦者去風。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿血稠黏者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以重藥竭之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身冷自汗者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以毒藥溫之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>風邪內縮者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>宜汗之則愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG> 溏為痢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>當溫之而已。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又云。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在外者發之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在內者下之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在上者涌之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在下者竭之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身表熱者內疏之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便澀者分利之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>盛者和之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>去者送之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>過者止之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>兵法有云。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>避其來銳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>擊其惰歸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>泄之謂也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(上出活法機要)。</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【衛生寶鑒 卷十六 泄痢門 泄痢論591】